watch sexy videos at nza-vids!
Sextgem.com

DATLANH.SEXTGEM.COM
Thiên Đường Giải Trí
HOMECLIP NÓNGCHÁT
Chào mừng bạn đến với DatLanh.Sextgem.Com Hãy giới thiệu wap cho bạn bè của bạn nhé!
Hót nhất năm 2013
Game Cập Nhật Liên Tục
* Khí phách anh hùng 132 Online
* Khu Vườn Địa Đàng 126 Online
* Siêu Bài IWin 2012
* Game Beme Thiên Đừơng Giải Trí
* Vườn thượng uyển Online
Bookmark: #7 JAR JAD
Thông Tin Cập Nhật
» Khi Nạp Card Và SMS Nên Dùng Bản avatar này Để Nạp Tránh Một Số Bản MOD Bị Lỗi SMS Ko Gửi Được
QUẢNG CÁO [GIÁ BÁN QC]
Cong1994.Mbox.Sh Wap Tải Game ,Gam Online, Game Offline . . .Tải Phim Ảnh Sex . . . [19/5]
Cong1994.HayDay.Mobi Trang Wap Tải Game online, Game Offline Đầy Đủ Miễn Phí [6/9]
Cong1994.Hotclip.mobi Wap Tải Kho phim sex, gái xinh mới cập nhật. Click[20/10]
Chú ý : Admin Không Chịu Trách Nhiệm Link Quảng Cáo Trên.
Truyện Sex Hay
Nguồn : DatLanh.SextGem.Com
Trang 5 trong tổng số 17

Tấn vừa tới nhà Bình đã thấy chiếc xe Jeep chở Bình chồm lên, lao đi như giông gió. Chàng cố tăng vận tốc chiếc xe Honda cũ kỹ đuổi theo nhưng không kịp. Tấn ngạc nhiên hết sức. Cả ngày hôm qua, chàng đã tới nhà Bình nhiều lần nhưng không hiểu sao chẳng có ai ở nhà cả. Tiệm gạo đáng nhẽ phải mở hàng, vậy mà cửa đóng then cài. Tấn đã gọi, phải nói là đập cửa hàng chục lần vẫn không có ai ra mở.

Chiều nay vừa tới nơi lại thấy xe Bình lao đi vùn vụt. Chàng cố gọi, nhưng Bình không nghe thấy. Bởi vậy chàng lại đành quay về. Hôm qua Tấn cũng có ghé vô con hẻm của ông già nọ và được người lối xóm cho biết có cảnh sát tới xét nhà tối hôm đó. Ngoài ra không ai biết gì hơn nữa. Điều đó lại càng làm Tấn nóng lòng muốn biết kết quả việc khám xét nhà của Bình hơn nữa. Nhưng bây giờ phải làm sao đây.

Trong lòng Tấn nóng như lửa đốt, chàng không còn biết phải làm sao. Bỗng trong đầu Tấn loé lên một ý nghĩ. Chàng cho đó có thể là một giải pháp hay. Nhưng một mình Tấn làm sao có thể thực hiện nổi. Ít nhất cũng phải có người phụ với chàng, nhưng tìm ai đáng tin cậy để làm cái chuyện phi pháp này. Suy đi nghĩ lại, Tấn thấy Nhung là người đáng tin cậy nhất. Nhưng nàng đang giận chàng, và trong vụ này, Nhung lại là người chống đối chàng đầu tiên. Bây giờ phải làm sao.

Suy đi nghĩ lại cũng chẳng có giải pháp nào cho ổn thoả. Tấn thấy chỉ còn cách cứ tìm tới Nhung, nói hết mục đích chàng nhờ nàng, dù cho Nhung có nói gì thì nói, ít nhất chàng cũng có dịp thuyết phục nàng, may ra có kết quả tết. Còn như nàng từ chối thì cũng kể như không nói điều này với nàng thôi. Thiếu Nhung, Tấn cũng đâu có làm được gì.

Tới nhà Nhung, Tấn cho xe chạy luôn vô trong sân. Mấy con chó thấy người quen tđi vẫy đuôi mừng. Chàng dựng xe, vỗ nhe nhẹ vô đầu con chó mực. Nó nghếch mõm, lim dim mắt thích thú. Con chó vàng cũng chồm lên người chàng. Tấn mỉm cười ôm lấy đầu nó, nói:
- Mày lại ghen với nó rồi phải không?
Nhung cũng vừa trong nhà đi ra, nàng nhìn thấy Tấn, ngạc nhiên hỏi:
- Ủa, anh Tấn tới hồi nào vậy. Vô nhà đi anh, anh cứ ôm mấy con chó đó, chúng hôi lắm đó.
Tấm cười hì hì, chàng mừng trong bụng vì thấy Nhung không có vẻ gì giận chàng như mấy bữa trước nữa.
- Em ăn cơm chưa. Anh tính tới rủ em đi ăn cơm.
Nhung mỉm cười, nàng tlllấy hình như được an ủi vì lời mời của Tấn nhưmột sự xin lỗi đã làm cho nàng giận mấy bữa trước.
- Em cũng đang nấu cơm. Ba mẹ và mấy đứa em đi coi hát tới tối mới về. Hay là anh ở lại ăn cơm với em cho vui.
Tấn mừng rỡ, như vậy là chàng có dịp nói hết ý định nhờ vả Nhung tối nay cho nàng nghe.
- Như vậy cũng được, chúng mình có dịp nói chuyện với nhau nhiều hơn.
Làm sao Nhung hiểu được ý định Tấn tới tìm nàng để làm gì. Tình yêu chín mùi đã làm nàng dễ dàng quên đi tất cả những tủi hờn mấy bữa trước. Nhung nắm tay Tấn kéo vô phònh tắm, nàng lấy nước cho chàng rửa tay. Ánh mắt Nhung ngời lên biết bao nhiêu yêu thương chan chứa.
- Hồi này trông anh xanh xao tiều tụy quá. Có lẽ em phải nấu đồ bổ cho anh hàng ngày mới được. Mẹ anh cũng yếu rồi, mà con nhỏ người làm nó có biết gì đâu.
Tấn cười mơn chớn.
- Có lẽ bây giờ là lúc mẹ anh cần một người con dâu như em rồi đó.
Nhung cười khúc khích.
- Chỉ có thế thôi hay sao?
Tấn với chiếc khăn lau tay cho khô rồi quay lại ôm ghì lấy Nhung, hôn vội vã lên bờ môi chín mộng của người yêu Nhung chới với, nàng không ngờ hôm nay Tấn hấp tấp như vậy. Mặc dù nàng biết trong nhà không có ai, và đây cũng không phải lần đầu Tấn hôn Nhung, nhưng không hiểu sao nàng sờ sợ. Căn phòng tắm nhỏ bé này tuy kín đáo mà nàng vẫn tưởng có ai đang rình rập.

Tuy nhiên, chỉ vài phút sau, những cảm giác đê mê dâng trào khắp thân thể làm nàng quên đi tất cả. Nhung hơi nhướn người lên, nhắm mắt lại. Hai thân hình ép chặt vào nhau không còn một khe hở. Hơi thở nàng rồn rập khi bàn tay Tấn luồn qua áo ngoài, chạn vào da thịt nàng. Bàn tay Tấn như có điện, lần mò tới đâu, người nàng tê đi tới đó Chiếc áo ngoài của nàng đã bị Tấn lột ra tự lúc nào Nhung cũng không hay. Bàn tay Tấn hình nhưđã luồn qua lưng quần làm Nhung hoảng sợ. Nàng rên rỉ:
- Anh... anh... thôi mà...
Nhưng Nhung không làm sao làm cho tay Tấn dừng lại được Nãng chỉ còn biết giữ chặt lưng quần để cho Tấn không thể tuột xuống như đã cởi áo nàng ra lúc nãy. Có lẽ Tấn cũng chỉ tiến tới đó, chàng lùa bàn tay từ sau ra trước run rẩy và đam mê. Chính Tấn cũng không ngờ hôm nay mình táo tợn như vậy. Chàng khom người xuống, hôn lên bộ ngực trấng ngần lồ lộ:
- Anh Tấn... anh Tấn ơi.

Hình như Tấn không nghe thấy gì, chàng thở mạnh trên khuôn ngực căng tròn của nàng. Bờ môi chàng tham lam và vội vã Tấn cũng không ngờ phản ứng tự vệ của Nhung lại yếu ớt như vậy. Cả hai cùng là nhà giáo, hành động và lời nói ý tứ hàng ngày trước đám học sinh đã ảnh hưởng không ít tới đời sống riêng tư của lứa đôi. Vậy mà hôm nay Tấn đã phá lệ, chàng hành động như một dân ăn chơi nghề
nghiệp, bất chấp nề nếp gia giáo của' một nhà mô phạm.

Trong đầu chàng bây giờ chỉ còn là đam mê và lợi dụng. Tấn cũng không ngờ chàng đã thành công quá dễ dàng như vậy. Chắc chắn lát nữa đây, chàng sẽ rất mạnh miệng cho Nhung biết ý định của mình sẽ nhờ nàng làm gì. Khi nàng đã thuộc về chàng trọn vẹn như thế này, có còn điều gì Nhung lại có thể từ chối không giúp Tấn nữa chứ.

Với cảm hứng dạt dào tới điên dại, Tấn bế thốc Nhung trên tay. Đi nhanh vào phòng ngủ. Bỗng có tiếng xôn xao ngoài cửa, tiếng hai con chó sủa mừng rỡ. Cả Tấn và Nhung cùng hoảng hồn, mặc nhanh quần áo.

Nhung không ngờ cha mẹ và các em lại về giờ này. Như vậy là mọi người không đi coi hát rồi. Tiếng thằng út oang oang gọi nàng:
- Chị Nhung ơi chị Nhung.
Nhung chạy vội ra nhà ngoài, Tấn cũng theo sau.
- Ủa, sao không đi coi hát nữa à?
- Tức quá, mình đi muộn, người ta bán hết vé rồi chị Nhung ơi. Ba mẹ đưa tụi em đi ăn rồi về.
Mọi người cũng đã vào tới nhà. Tấn cúi đầu chào ba mẹ Nhung.
- Thưa hai bác.
Mẹ Nhung mỉm cười.
- A, anh Tấn lại chơi hả. Các con ăn cơm chưa. Cả nhà ăn hết rồi đó. Nhung làm cơm cho anh Tấn ăn với con đi. Tấn nhanh miệng.
- Thưa bác, cháu định tới mời em Nhung đi ăn tối ở nhà người bạn. Xin bác cho phép chúng cháu về muộn một chút.

Cả nhà tuy không ai nói ra, nhưng đã mặc nhiên coi Tấn nhưngười chồng chưa cưới của Nhung rồi. Nhất là đám em Nhung, chúng rất thích Tấn vì chàng vui tính và yêu thương chúng, cũng như chiều chuộng chúng đủ thứ. Đã có nhiều lần Nhung phải nhắc nhở chàng đừng quá dễ dãi với đám em nàng, sợ chúng hư vì ỷ lại có chàng đỡ đầu. Đặc biệt mẹ Nhung còn có cảm tình với Tấn hơn mọi người. Bà thường la rầy Nhung ngay trước mặt Tấn khi nàng làm chàng phật ý. Có những lúc Nhung tưởng chừng nhưmẹ coi Tấn còn trọng hơn con ruột trong gia đình. Nghe Tấn xin phép đưa Nhung tới nhà bạn ăn cơm, bà đồng ý ngay.
- Ờ ờ con Nhung. sửa soạn đi với anh Tấn chưa. Sao mày ăn mặc thế kia coi sao được. Đi thay quần áo đi con. Nhung liếc nhìn Tấn, mỉm cười ý nhị. Men ớnh còn
đọng trên môi, những run rẩy chưa tan biến khỏi da thịt. Nàng cũng muốn Tấn đưa mình tới một nơi không có ai. Một thế giới riêng biệt tình ái run rẩy cả tâm tư và thể xác. Bữa cơm ở nhà một người bạn mà Tấn vừa xin phép chắc chắn chỉ có hai đứa. Những thức ăn phải là kề môi, ép má. Phải là da thịt lên men với vỡ tan thể xác. 

Nhung thấy Tấn nói dối tỉnh bơ, điều mà từ trước tới nay chưa bao giờ xẩy ra. Nhất là vừa rồi, những mơn chớn vuốt ve sôi sục tới run người. Con người chàng không lý có thể thay đổi mau chóng tới mức độ đó. Dù đang háo hức, đam mê, nhưng tự nhiên Nhung cũng thấy lo sợ, dầu biết rằng không trước thì sau nàng cũng là vợ chàng một cách chính thức và đàng hoàng.

Ra khỏi nhà, Nhung cười khúc khích sau lưng Tấn.
- Hôm nay anh quá quắt lắm nhé, anh Tấn...
Tấn cười hì hì, vừa lái xe, vừa thò một tay ra sau lưng nắm lấy tay Nhung.
- Còn em thì sao?
Nhung ép má vô lưng chàng.
- Em bắt chước anh đó.
Cả hai cùng cười thích thú. Những cảm giác lâng lâng tình ái dạt dào. Chiếc xe chồm lên thật nhanh, Nhung vông tay ôm lấy bụng Tấn, nàng ép sát ngực vô lưng chàng. Chính Nhung cũng không hiểu sao nàng có thể dạn dĩ một cách đĩ thoã như vậy.

Tấn lái xe thẳng tới nghĩa trang Mạc Đĩnh Chi, nơi mộ cha chàng ở đây. Con đường này thực quen thuộc vì từ năm năm nay tuần nào chàng cũng đi thăm mộ. Người giữ cửa nghĩa địa đã quem mặt Tấn và rất quí chàng vì tháng nào Tấn cũng cho ông ta mấy trăm bạc để ông quét mộ và thay nước bình bông trước mộ cha chàng.

Nhung cũng không lạ lùng gì ngôi mộ của cha Tấn. Đã nhiều lần chàng đưa nàng tới đây ngồi hàng giờ tâm tình. Nghĩa trang này nằm ngay giữa thành phố Saigon của những người nhiều tiền và có thế lực nên rất khang trang và kín đáo. Mẹ Tấn có mộtôngbác đã lo cho gia đình chàng một miếng đất để xây căn mộ này ngay từ khi cha chàng còn sống. Phải nói đây là một căn nhà nho nhỏ chứ không phải là một ngôi mộ thường với tấm bia như những ngôi mộ khác.

Chính Tấn cũng không hiểu sao cha chàng lại bận tâm tới nơi an nghỉ ngàn thu của gia đình nhiều như vậy. Hình như ông đã bỏ ra một số tiền rất lớn xây ngôi mộ này.

Chung quanh mộ là hàng rào, rồi một cái nhà con con có mái, có tường, có cửa, có những chân song sắt và mộ bia chắnphía ngoài nhưmột tấm phên che phía trước không cho người đi đường nhìn thấy bên trong ngôi mộ. Nói tóm lại người đi đường từ ngoài nhìn vào, có cảm tưởng đó là một cái miếu cổ hay phải là một cái lăng nho nhỏ của một vị vua chúa nào từ thời xa xưa.

Với kiến. trúc này, lúc ba Tấn mới mất, chàng đã từng nằm lỳ ở đây suết ngày khóc lóc mà không ai biết: Và cũng đã có lần chàng ngủ quên cả đêm mà cũng không ai hay. Hôm nay Tấn đưa Nhung vào đây, nàng cũng chẳng lạ gì ý định của Tấn. Cả hai đang cần một nơi yên tịnh và vắng vẻ để tâm tình. Phải nói trước khi ra khỏi nhà, chính nàng cũng đã nghĩ tới ngôi mộ này.

Tấn dắt hẳn xe vô trong mộ, cười cười bảo Nhung.
- Tối nay chúng mình ngủ luôn ở đây nhé em.
Nhung liếc Tấn thực dài đĩ thoã.
- Em đố anh đó.
Tấn vòng tay ôm lấy Nhung ngay, nàng cũng ép sát người vô mình chàng. Bờ môi Tấn lần tìm miệng Nhung, cả hai quay cuồng với nụ hôn vội vã. Nhung không ngờ
người Tấn đã nóng hừng hực từ bao giờ. Những bắt thịt cương cứng cọ vô mình nàng nóng bỏng. Bàn tay Tấn cũng đã luồn vô trong mình Nhung. Nàng không có một phản ứng gì mà trái lại còn như đồng loã khi ưỡn hẳn mình lên hứng trọn những cảm giác tê mê từ da thịt Tấn truyền qua. Nhung thì thầm:
- Có lẽ đến lúc chúng mình phải làm đám cưới rồi phải không anh.
Tấn nói nho nhỏ.
- Em muốn bao giờ.
Nhung cắn nhẹ vô tai chàng.
- Càng sớm càng hay anh nhé, em sợ lắm.
- Em sợ cái gì chứ?
Nhung cắn vô tai chàng mạnh hơn.
- Còn hỏi nữa.
Tấn cười thích thú, chàng ép sát thân thể Nhung vô tường. Lưng nàng bị cấn phía sau làm cho những phần trước dội ngược vô mình Tấn. Cả hai người dán vô nhiều như một tấm ván ép. Tâm hồn Nhung đờ đẫn trong hoan lạc. Từ trước tới nay chưa bao giờ Tấn có những hành động hung bạo như lần này. Mặc dù Tấn cũng biết rằng Nhung cũng đã có một đời chồng, nhưng mới cưới nhau chưa đầy ba tháng chồng nàng đã tử trận. Bởi vậy vấn đề ân ái thể xác với nàng đâu còn xa lạ gì nữa.

Hôm nay tự nhiên Tấn tiến tới mạnh mẽ. Những đòi hỏi thể xác từngày chồng chết đã bị nàng nén kín nay bùng lên không sao ngăn được nữa. Chiếc quần Nhung tụt xuống hồi nào nàng cũng chẳng thèm quan tâm. Bây giờ chỉ còn là hưởng thụ. Với Tấn, người thanh niên vừa lớn nhưng đầy kinh nghiệm. Chàng tuy hăm hở nhưng Nhung tìm thấy ở chàng những đam mê cuồng nhiệt thật êm ả. Chàng không làm nàng sợ hãi và đau đớn như người chồng trước. Mặc dù chưa chính thức cưới hỏi, Nhung đã hứng trọn sức sống hừng hực của người yêu giữa nơi mồ mả vắng vẻ này. Thân thể nàng dù bị ép sát vô tường nhưng vẫn vặn vẹo, run rẩy và tê tái một cách ngất ngây. Nhung không kền được hơi thở phì phò rên rỉ.
- Anh... anh Tấn ơi, em thương anh quá.

Tấn không trả lời, da thịt chàng như muốn nổ tung ra trong hơi thở của người yêu. Tấn cắn răng, ghì thật chặt tấm thân nõi nà lồ lộ không một mảnh vải của người tình. Chàng nghe rõ tiếng thét nho nhỏ trong hơi thở ngắt quãng của Nhùng. Nàng đã đi tới tột cùng của ái ân cuồng bạo.
- Anh... anh... anh... ơi... ! ?
Mặt trời đã lặn từ lâu, bóng tối cũng đã lan tràn trên mặt đất. Trong ngôi mộ tranh tối tranh sáng, hai bóng hình vẫn dính cứng lấy nhau, hình nhưhọ quên đi thời gian đang trôi qua thực mau. Tiếng Nhung thì thầm. Bậy quá, chúng mình làm cái chuyện này ngay trong ngôi mộ của cha anh.
Tấn nói nho nhỏ:
- Em đừng lo, không có ai trong ngôi mộ này đâu.
Nhung rừng mình, tiếng Tấn như xoáy vô màng óc.
Nàng hoảng hốt hỏi:
- Anh nói cái gì. Cha anh không chôn ở đây hay sao?
- Không phải là không chôn ở đây. Nhưng ông ấy đã đội mồ sống lại và đi chỗ khác rồi. Tâm thần Nhung choáng váng, nàng chợt nghĩ tới ông già Tấn và nàng gặp trước cửa rạp Rex. Nhung run rẩy hỏi: Anh muốn nói là ông già chúng mình gặp bữa hôm đó chính là ba anh thực sự hay sao? "'
- Phải.
- Anh đã gặp lại rồi à?
- Phải.
- Và ông ta xác nhận là ba anh hay sao?
- Không, nhưng anh sẽ chứng minh cho em một sự
- Anh chứng minh như thế nào?
Tấn biết đã tới lúc phải nói ý định nậy nắp mộ bia để tìm hiểu sự thực. Chàng cố lấy bình tĩnh nói:
- Anh sẽ nậy nắp mộ bia này cho em thấy là cha anh không còn nằn đó nữa.
Nhung hoảng hốt, níu tay Tấn.
- Anh... anh đừng có làm chuyện này nhé.
- Tại sao không?
Nhung run rẩy nói:
- Vì em biết chắc là cha anh đang nằm ở dưới đó.
Tấn cười nho nhỏ. Tiếng cười của Tấn lạnh tanh làm Nhung rợn tóc gáy. Những gai ốc nồi lên khắp thân thể nàng.
- Cũng vì vậy mà anh phải mở nắp mồ để cho em thấy là ba anh đã đi rồi. Và ông già chúng mình gặp hôm đó chắc chắn là ba anh.
- Không... không, đừng làm như vậy anh Tấn ơi. Em chắc chắn là ba anh đang yên nghỉ ở đó. Đừng làm động mồ động mả ổng chứ.

Giọng nói của Tấn thì thầm như gió thoảng mà Nhung tưởng chừng như sấm sét ngang tai, nàng lảo đảo không đứng vững.

Nếu anh nghĩ là cha anh còn nằm đó thì không bao giờ anh dám làm chuyện vừa rồi với em tại đây. Nhung cứng họng, nàng không ngờ Tấn lại nghĩ như vậy Lúc đam mê cuồng nhiệt, nàng đã không nghĩ nơi đây là đâu vì Tấn là người rất trọng đạo đức từ trước tới nay. Quả thực, nếu nàng chịu suy nghĩ một chút thì không bao giờ Nhung lại để cho Tấn hành động như vậy ở chốn này. Bây giờ Nhung chỉ còn biết đứng run rẩy, trừng trừng nhìn Tấn lom khon lấy trong túi vải sau xe ra chiếc búa và cái đục Chàng bất đầu nậy những lớp xi măng chét chung quanh nắp mộ.
- Anh biết là giờ này không còn ai ở đây nữa. Nhưng hãy cẩn thận, em nhìn chừng xem có ai tới thì cho anh hay ngay.

Nhung líu díu mặc quần áo bước ra ngoài. Nàng đứng núp sau tấm mộ bia nhìn dáo dác canh chừng cho Tấn làm cái việc mà nàng đang phản đối mãnh liệt. Chỉ vài chục phút sau tiếng Tấn mừng rỡ gọi Nhung:
- Nhung... Nhung ơi, hãy vô đây coi.

Chiếc nắp mộ bia đã bị Tấn lật nghiêng qua một bên để lộ ra miệng huyệt sâu thăm thẳm, tối om om. Nhung run lẩy bẩy từ từ bước vô. Nàng nhìn theo ánh đèn pin của Tấn rọi xuống dưới.

Chiếc quan tài đã bật nắp, trống không. Những đồ liệm xác còn vứtbừa bãi trong lòng huyệt. Đất ở nghĩa trang này rất đắt tiền nên người ta đã đếm sẵn trong gia đình có bao nhiêug người và đào cũng như xây sẵn bấy nhiêu từng cho từng ngừời trong gia đình nằm chồng chất lên nhau. Căn mộ này gia đình Tấn đã xây ba từng dành cho cha mẹ chàng và chính Tấn nữa. Vì ba Tấn là người chết đầu tiên nên quan tài để dưới cùng. Hôm đó chính mẹ Tấn đã không muốn cho người ta đậy một bửng chắn trên quan tài cha chàng. Bởi vậy, hôm nay chỉ cần nậy nắp mộ là Tấn và Nhung nhìn thấy quan tài ở dưới lòng huyệt ngay. Sự thực đã được chứng minh rõ ràng. Dù Tấn đã đoán là cha chàng không còn nằm ở đây, nhưng chính Tấn là người bị giao động hơn cả Nhung. Chàng nói với Nhung mà miệng đánh bò cạp, chân tay run lẩy bẩy.
- Anh... anh đã đoán chắc là.. là... cha anh đã sống lại.
Nhung níu cứng lấy Tấn. Thân thể nàng lạnh toát và run lẩy bẩy.
- Như vậy là ông già bữa đó chính là cha anh?
Tấn gật đầu.
- Phải, chính là ổng. . .
Nhung nói không ra hơi.
- Tại sao ổng không nói chuyện với anh?
Tấn nhớ lại những bl mật mẹ nàng vừa nói mấy bữa qua...

*
*   *

Ba chàng là một thầy bùa rất cao tay. Nghề này là do cha truyền con nối từ bẩy đời nay. Cũng vì vậy mà từ bẩy đời rồi, giòng họ của chàng gần như tuyệt tự. Mỗi đời chỉ có thể để lại một người con trai duy nhất.

Ba chàng rất khổ tâm về điều này nên ông quyết định không truyền nghề cho Tấn nữạ. Tất cả kinh sách và bửu bối ông đều bỏ vô một cái hộp dặn mẹ chàng đem chôn chung với xác ông, tuyệt nhiên không cho Tấn biết chuyện này.

Cũng vì thế, ông không hành nghề thầy bùa khi Tấn bắt đầu khôn lớn. Ông cũng dọn nhà từ vùng Thất Sơn về Sài gòn sinh sống để dấu nhẹm tung tích của mình. Với số vốn liếng và ruộng đất tậu được từ trước, cuộc sống của gia đình Tấn rất thoải mái. Không ai phải làm lụng gì cả. Những hoa lợi trong các thửa ruộng cho người ta cấy rẽ đã đủ nuôi sống gia đình ba người một cách thoải mái. Từ đó ba Tấn âm thần theo đuổi một mục đích chỉ có một mình ông biết. Mẹ chàng cũng chỉ hiểu lơ mơ là chồng mình muốn xoay đổi cục diện về đường con cái. ở sau nhà mọi người đã cất một cai am nho nhỏ, hàng ngày ông ra đó tụng kinh gõ mõ niệm Phật. Mọi người, kể cả Tấn, trong mười mấy người con côi. Ở sau nhà ông Tư tu hành Phật Pháp, chứ có ai ngờ đâu đó chính là nơi ông đang luyện Bùa Ma. Quyết hy sinh kiếp người đời này để hoán đổi định mệnh của trời đất.

Thời gian thấm thoát trôi qua thực mau. Tấn đã khôn lớn và chàng tốt nghiệp đại học nghành sư phạm. Ông Tư vẫn âm thầm luyện Bùa Ma. Cho tới bấy giờ mẹ Tấn cũng không còn để ý ông đang làm gì nữa. Nhiệm vụ của bà là tới mùa lúa, trở về vùng Thất Sơn thâu hoa lợi lo toan việc nhà cửa, cơm nước.

Ông Tư như một chiếc bóng trong gia đình. Ông hơn vợ gần hai mươi tuồi nên tới lúc này, vấn đề tình dục đối với ông không còn nữa. Vợ ông sau khi sinh con, bác sĩ cũng đã khuyên không nên đê thêm, vì có thể nguy hiểmtới tánh mạng. Hơn nữa, qua lần sanh Tấn, bà đã trải qua những giây phút thập tử nhất sinh, và từ đó cảm thấy chán ngán vấn đề chăn gối.

Khi ông Tư qua đời, tuổi trời cho cũng gần bảy mươi. Ông đã hộc máu trên tay người con trai duy nhất trước khi lìa cõi thế. Cái am sau nhà từ đó vắng tiếng kinh kệ. Thỉnh thoảng mẹ Tấn mới ra sau quét dọn cho sạch sẽ và thắp vài cây nhang để tưởng nhớ tới chồng. Những năm sau này bệnh hoạn và yếu đuối, bà chỉ sai con nhỏ người làm ra đó quét tước bụi bậm mà thôi. Phải nói, mỗi lần mẹ nàng sai con Hương đi dọn dẹp trong am là cả một cực hình cho con nhỏ. Hương là một cô gái quê hết sức siêng năng, nhưng phải cái tội sợ ma không ai bằng. Cũng vì vậy mà mỗi lần Hương phải ra am dọn dẹp trong am, nàng lại cố nài nỉ Tấn đi cùng cho bằng được. Và sau này thành thói quen, hễ mỗi lần mẹ nàng sai Hương đi dọn dẹp là bà phải chờ cho Tấn về đi cùng với nó.


<< Lùi - Tiếp theo >>
CHIA SẺ BÀI VIẾT NÀY
Text Link: game mien phi|Xem phim sex online
LIÊN HỆ [CHỈ CÓ THỂ SMS]
XÂY DỰNG MỘT WAP MIỄN PHÍ
TRÊN DI ĐỘNG

WWW.DATLANH.SEXTGEM.COM
U-ON